
Friday, January 13, 2012 trang ch�nh || lưu trữ || li�n lạc
|
Mậu th�n Huế - C�u chuyện của Nguyễn Thị Th�i H�a
T�i xin tường thuật lại chi tiết những c�i chết đau thương của �ng nội t�i, ba người anh, c�ng một người bạn của họ, như l� một nh�n chứng c�n sống s�t sau tết Mậu Th�n như l� tiếng k�u oan cho gia đ�nh t�i, cho linh hồn của những người th�n trong gia đ�nh, gia tộc t�i c�ch ri�ng, v� cho những người d�n Huế n�i chung, thay cho tất cả những ai bị s�t hại trong tết Mậu Th�n 1968 b�y giờ c�n kẹt lại VN kh�ng c� cơ hội để n�i l�n những oan khi�n m� họ đ� g�nh chịu bởi Đảng CSVN, v� b� lũ kh�t m�u giết hại d�n l�nh v� tội như anh em Ho�ng Phủ Ngọc Phan v� Nguyễn Thị Đoan Trinh v.v�
Năm 1968, t�i đang l� sinh vi�n năm thứ nhất trường C�n Sự Điều Dưỡng Huế. Ngo�i những giờ học l� thuyết chung tại trường, bọn sinh vi�n ch�ng t�i được chia th�nh nhiều to�n. Mỗi to�n từ 8- đến 10 người, lu�n phi�n thực tập ở c�c trại bệnh trong BV Trung Ương Huế.
C� những trại bệnh sinh vi�n thực tập theo giờ h�nh ch�nh. C� một v�i nơi, như ph�ng cấp cứu, ph�ng bệnh nội thương... th� giờ thực tập được chia l�m ba ca, s�ng, chiều v� đ�m... Ca s�ng từ 7giờ đến 2 giờ chiều, ca chiều từ 2 giờ đến 9 giờ tối, v� ca đ�m từ 9 giờ tối cho đến 7giờ s�ng h�m sau.
Mỗi một nơi ch�ng t�i được thực tập từ 2 đến 3 tuần lễ. Hai tuần trước tết, to�n của t�i được chia phi�n thực tập ở ph�ng cấp cứu. Ng�y mồng hai, t�i v� hai anh bạn v�o ca đ�m. Tết năm nay ba t�i bận đi h�nh qu�n xa kh�ng về kịp ăn tết.
Thường th� mấy anh em t�i năm n�o cũng vậy, đều phải về nh� �ng b� nội từ trước ng�y 30 tết, ở lu�n cho hết ng�y mồng một, rồi sau đ� mới được tự do đi chơi, thăm viếng bạn b�
Sau bữa cơm tối mồng một tết, khoảng 8 giờ 30 Anh hai lấy xe Honda của anh đưa t�i tới BV, v� n�i s�ng mai anh sẽ đến đ�n.
Tối mồng một tết ph�ng cấp cứu hơi vắng, ch�ng t�i, mấy anh sinh vi�n y khoa v� hai người nh�n vi�n ph�ng cấp cứu n�i đ�a với nhau rằng h�m nay tụi m�nh� h�n! Ch�ng t�i mang một �t mứt b�nh ra vừa ăn vừa n�i chuyện, vừa thay nhau thăm chừng những bệnh nh�n mới nhập viện từ đ�m qua chưa được chuyển trại.
Nhưng qua nửa đ�m th� bắt đầu nghe c� tiếng s�ng. Tiếng s�ng lớn, nhỏ, từ xa rồi mỗi l�c một gần. Ch�ng t�i thốt giựt m�nh, băn khoăn nh�n nhau, hoang mang lo sợ. Bầu kh�ng kh� bắt đầu căng thẳng, mấy anh sinh vi�n y khoa th� nghe ng�ng b�n t�n, thắc mắc kh�ng biết tiếng s�ng từ đ�u vọng lại�
L�c đầu ch�ng t�i tưởng l� th�nh phố Huế v� BV bị ph�o k�ch, nhưng kh�ng ngờ, chừng 3, 4 giờ s�ng, bất thần kh�ng biết tứ ngỏ ng�ch n�o c� chừng mười mấy người tr�n v�o ph�ng cấp cứu, họ xưng ch�ng t�i l� qu�n giải ph�ng. Đa số mặc �o quần đen, s�ng mang vai, bị rết ngang h�ng. Họ bắt tất cả ch�ng t�i băng b� cho một số người bị thương, đồng thời h� h�t chia nhau lục so�t, vơ v�t, v� lấy đi một số thuốc men, b�ng băng, dụng cụ y khoa v.v� Họ lấy sạch kh�ng chừa lại một m�n n�o, kể c� những b�nh mứt ch�ng t�i để trong ph�ng trực.
Trong l�c bọn họ đang tranh nhau lục lọi, th� ầm một c�i, một tiếng nổ rớt rất gần, đ�u đ� trong BV, rồi tiếng thứ hai, thứ ba... rớt ngay con đường ph�a trước cổng ch�nh BV, kề ph�ng cấp cứu� Điện trong ph�ng cấp cứu vụt tắt. Thừa l�c bọn ch�ng nhốn nh�o k�o nhau đi, ch�ng t�i mạnh ai nấy t�m đường chạy tho�t th�n.
Ra khỏi ph�ng cấp cứu t�i cắm đầu chạy, t�i kh�ng định hướng được l� m�nh đang chạy đi đ�u. S�ng nổ tứ bề, cứ nằm xuống trốn đạn, rồi đứng l�n chạy, cứ thế m� chạy. Chạy bất kể tả hữu. Cho tới khi t�i đ�m sầm v�o một người, định thần ng� lại mới biết đ� l� cha Trung, tuy�n �y của BV. Cha từ ph�a một trại bệnh n�o đ� t�nh cờ chạy về ph�a t�i. N�t mặt cha cũng thất thần, đầy vẻ lo �u, nhận ra t�i, cha hỏi �con ở m� chạy lại đ�y?� T�i n�i �từ ph�ng cấp cứu�. Vừa n�i vừa theo cha, chạy về ph�a nh� nguyện của BV v� cũng l� chỗ ở thường ng�y của cha. Đến đ� th� đ� c� hai b� Sơ d�ng �o trắng v� v�i người nữa kh�ng biết từ trại bệnh n�o cũng chạy lại đ�y. T�i nhận ra trong số đ� c� Sơ gi�m thị suốt trong s�u năm t�i nội tr� tại trường trung học Jeane d� Arc.
Cha Trung quen biết �ng nội v� ba mạ t�i, thỉnh thoảng ng�i c� gh� đến thăm �ng nội nh� ở đường H�m Nghi, n�n ng�i biết t�i. Kh�ng biết chạy đi đ�u nữa t�i ở lại đ� với cha hai b� Sơ, v� mấy người nữa.
Bốn năm ng�y liền ch�ng t�i chui r�c trong nh� nguyện, kh�ng d�m chạy ra ngo�i v� cũng kh�ng li�n lạc được với một ai từ những trại bệnh kh�c. S�ng nổ tư bề n�n ai ở th� cứ đ�u ở đ�.
Sau khi đ�m người xưng l� �qu�n giải ph�ng� ở Cấp Cứu k�o nhau đi ch�ng t�i kh�ng gặp, kh�ng thấy bọn VC n�o nữa, hay họ đang lẫn trốn trong những trại bệnh kh�c th� t�i kh�ng biết.
Tới ng�y thứ năm, ruột gan như lửa đốt, kh�ng biết �ng b� nội, mạ v� mấy anh em t�i tr�n đường H�m Nghi ra sao. T�i n�i với cha Trung, cha ơi con muốn muốn về nh�. Cha bảo, kh�ng được, s�ng đạn tư bề, nguy hiểm lắm, cứ ở đ�y với cha v� mấy Sơ đi đ�, khi m� c� l�nh m�nh xuất hiện th� mới đi được. T�i hỏi, khi m� th� l�nh m�nh mới tới, cha n�i kh�ng sớm th� muộn họ cũng sẽ phản c�ng th�i, cha n�i như để trấn an t�i v� mọi người th�i chứ tr�n mặt cha th� vẫn đầy vẻ lo �u�
Kh�ng biết nghe tin từ đ�u m� một người trong nh�m n�i người ta chạy v� ở trong nh� thờ Phủ Cam đ�ng lắm. T�i nghe c�ng n�ng l�ng muốn chạy về nh�. Muốn đi phần v� sốt ruột muốn gặp mạ với mấy anh em t�i, phần v� đ�i. Đ� mấy ng�y kh�ng c� g� ăn ngo�i mấy ổ b�nh m� cứng c�ng của Caritas c�n s�t lại ở nh� nguyện ch�ng t�i chia nhau gặm� cầm hơi!
T�i quyết định chạy về t�m gia đ�nh.T�i liều. Tr�n người t�i chỉ c� bộ đồ đồng phục d�nh đầy m�u, t�i chạy ra ph�a sau cổng BV, t�m đường về nh�. Vừa chạy vừa lo, ng� tới, ng� lui kh�ng một b�ng người, nhưng tiếng s�ng th� nghe rất gần. Kh�ng biết mấy lần vấp, t�i t� xuống. T� rồi lồm cồm b� dậy, v�i bước lại vấp t�. T�i lạnh run, hai h�m răng đ�nh b� cạp, nh�n cảnh tượng x�c người nằm đ�y đ�, m�u me đ�ng vũng, Kh�ng biết họ bị thương đ�u đ� ở b�n ngo�i chạy v�o gục chết ở đ�y. Qu� sợ h�i, t�i định chạy trở lại nh� nguyện th� bất thần thấy anh Văn hớt ha hớt hải từ cổng sau BV chạy v�.
Văn l� bạn của anh Hải, anh kế t�i, hai người c�ng học ở Văn Khoa. Nh� Văn ở miệt tr�n, gần d�ng Thi�n An. Mặt m�y Văn xanh xao, hai mắt thất thần, trủm lơ, gặp t�i Văn lắp bắp, n�i kh�ng ra hơi. Ti ơi thằng Hải bị bắn chết rồi. Hắn bị bắn ở b�n Văn Khoa. To�n th�n run rẫy, t�i khuỵu xuống.Văn đỡ t�i đứng l�n. Lại c� tiếng nổ rất gần. Văn hoảng hốt k�o t�i chạy lại ngồi xuống b�n trong bức tường s�t c�nh cổng sau BV. Hai đứa t�i run rẫy ngồi s�t v�o nhau. L�t sau, tiếng được tiếng mất, anh lắp bắp kể. Văn n�i mấy đ�m rồi Văn với mấy người anh của t�i trốn đạn trong nh� thờ Ch�nh T�a (nh� thờ Phủ Cam) nhưng rồi đ�m qua c� mấy sinh vi�n của m�nh dắt một to�n VC v� nh� thờ đọc một l� danh s�ch, họ l�a người đi đ�ng lắm, kh�ng biết họ đưa đi đ�u. Văn kể một hơi mấy t�n �sinh vi�n của m�nh� nhưng b�y giờ t�i kh�ng c�n nhớ nổi.
Khi đ�m người bị l�a đi, th�n nh�n của họ kh�c la thảm thiết.
Sau đ� Văn, anh Hải c�ng mấy người bạn rủ nhau trốn ra khỏi nh� thờ v� mạnh ai nấy t�m đường trốn.
Ra khỏi nh� thờ, kh�ng biết trốn chui, trốn nhủi, chạy quanh, chạy co, l�m sao m� Văn với anh Hải lại tới được trường y khoa. Anh Lộc, anh K�nh đi lạc hướng n�o kh�ng biết. Hai anh h� nhau chui v� ph�ng th� nghi�m trốn th� thấy c� v�i người đ� bị bắn chết từ bao giờ m� những vũng m�u đọng dưới họ c�n tươi lắm. Văn, anh Hải hoảng hồn chạy trở ra. Chưa ra khỏi cửa th� gặp Ho�ng Phủ Ngọc Phan v� Nguyễn thị Đoan Trinh c�ng mấy sinh vi�n kh�c nữa Văn kh�ng biết t�n, chỉ biết họ đồng bọn với HPNP. Văn biết mặt Phan l� v� Văn c� người anh học y khoa c�ng lớp với Phan.
Gặp Văn, Phan nạt nộ, tụi mi chạy trốn đi m�? Kh�n hồn th� chạy qua b�n Văn Khoa tập trung ở đ� để đi tải thương! Hải v� Văn biết kh�ng thể n�o tho�t khỏi sự kiểm so�t của bọn HPNP n�n vội v�ng chạy bộ xuống Văn Khoa, hy vọng bị bắt đi tải thương chứ kh�ng bị giết.
Bọn Trinh, Phan chạy xe Honda n�n họ tới trước, v� cũng đ� bắn trước một số người kh�c rồi. Hải, Văn kh�ng biết n�n l�c th�c chạy đến. Anh Hải chạy v� trước, nghĩ l� sẽ gặp được một số bạn b� kh�c, c�ng đi tải thương với nhau như lời HPNP n�i.
Vừa v� tới giảng đường th� anh Hải bị HPNP bắn gục ngay. Văn mắc đi cầu, t�m chỗ ph�ng uế n�n chạy v� sau anh Hải. Mới tới cửa th� nghe tiến s�ng, tiếng h�t của anh Hải, Văn quay đầu bỏ chạy. Chưa kịp rượt theo Văn th� bỗng ầm, một tiếng nổ đ�u đ�, trong s�n trường đại học, khiến HPNP v� đồng bọn hoảng hốt leo l�n xe Honda th�o chạy. Văn tho�t chết, chạy như đi�n, như kh�ng, chạy v� BV, v� t�nh cờ gặp t�i trong đ�.
Nghe anh Hải bị bắn trong s�n đại học Văn khoa, t�i bỏ � định về nh�, t�i muốn chạy qua Văn Khoa t�m anh t�i, hy vọng anh chưa chết, t�i nghĩ sẽ t�m c�ch đưa anh v� Bv cấp cứu. T�i kh�c n�i với Văn, em tới chỗ anh Hải. Văn can, Ti đừng đi, tụi n� c� thể trở lại. T�i mặc kệ Văn ngồi đ�, v�a kh�c vừa chạy. Một l�t nghe tiếng ch�n Văn sau lưng, miệng th� n�i, Ti ơi, v� BV trốn đi, Hải n� chết thiệt rồi, m� ch�n vẫn bước theo t�i. T�i như người mất hồn, vừa đi, vừa chạy, vừa kh�c. Trời ơi, thật l� khủng khiếp, chỉ một đoạn đường từ cổng sau BV tới s�n trường VK m� kh�ng biết bao nhi�u l� x�c người, �o quần vung v�i khắp nơi.
Ch�ng t�i chạy mới tới trường trung học Jeane d�Arc, th� gặp bọn HPNP lấp l� trước cổng trường với một nh�m bộ đội Bắc Việt. Người n�o mặt m�y đằng đằng s�t kh�. Gặp lại Phan, Văn run rẩy, Phan chưa kịp n�i th� Văn đ� lắp bắp ph�n trần, em qua BV kiếm con Ti chớ em kh�ng c� trốn m�, v� xin xỏ, anh cho em với con Ti đem x�c thằng Hải về nh� rồi em trở lại đi� tải thương!
Phan kh�ng trả lời Văn, hắn nh�n t�i �c độc, mi về nh� k�u thằng Lộc, thằng K�nh xuống đ�y m� đem thằng Hải về. T�i l�u lưỡi, em kh�ng biết hai anh em ở m� m� k�u. Trước đ�y t�i kh�ng hề biết mặt HPNP m� cũng chưa hề nghe n�i tới t�n người n�y v� trước năm 68 t�i c�n l� học sinh trung học. C� thể c�c người anh của t�i th� biết, v� họ l� những lớp sinh vi�n đ�n anh, đ� từng qua những kh� khăn đối đầu với đ�m sinh vi�n theo phe �tranh dấu, l�n đường xuống đường� của những năm trước.
HPNP to nhỏ g� với những người đồng bọn rồi quay lại ra lệnh cho t�i với anh Văn đem x�c anh Hải về nh�. Chưa biết nghĩ c�ch n�o để đem x�c anh Hải về th�Văn thấy một chiếc x�ch l� của ai bị bể b�nh xe sau, nằm chơ vơ cạnh v�ch tường trường Jeane d�Arc.
Văn gọi t�i theo anh. Ch�ng t�i đẩy chiếc x�ch l� sứt cọng gẫy c�ng về ph�a Văn khoa. C� chừng 10 x�c người trong đ�. T�i kh�ng d�m nh�n l�u. Ch�ng t�i h� hụi khi�ng Hải bỏ l�n x�ch l�. X�c anh đ� cứng. Đ�m ruột l�i ra ngo�i tr�ng rất khủng khiếp. Hai mắt vẫn c�n mở trừng. Miệng vẫn c�n h� ra.
HPNP vừa đ�nh anh Văn bằng b�ng s�ng vừa chửi. Chuyến ni mi trốn nữa, mi gặp lại tau l� mi chết! Văn run rẫy lắp bắp, dạ lạy anh, em kh�ng d�m nữa m�. Rồi ch�ng t�i h� hụi đẩy chiếc x�ch l� mang x�c người anh xấu số của t�i nhắm hướng cầu Kho R�n đi l�n. Nh� t�i ở tr�n đường H�m Nghi. Qua khỏi cầu một ch�t. Suốt quảng đường từ đ� về đến nh�, c� rất nhiều đ�m l�nh bộ đội Bắc Việt đứng tụm năm, tụm ba. Ch�ng t�i kh�ng bị bắt giữ lại v� c� HPNP chạy đi trước ra dấu cho họ để cho ch�ng t�i đi.
Kh�c đường ngang trường Thi�n Hựu cũng c� rất nhiều x�c người nằm rải r�c. Nhiều vũng m�u cũng như x�c người bị ruồi bu đen. Đ� mấy ng�y kh�ng c� g� trong bụng, t�i vừa đi vừa �i khan. Văn cũng vậy. Ch�ng t�i r�n sức đẩy chiếc x�ch l�, trong l�c HPNP c�ng hai người đ�n b� nữa cứ chạy xe đảo tới, đảo lui hối ch�ng t�i mau l�n. T�i nghe ch�ng n� hỏi nhau, b�n L� Thường Kiệt, Nguyễn Huệ c�n ai nữa kh�ng? C� mấy chiếc xe Honda chở gạo, b�nh t�t, đ� tịch thu của nh� ai đ� chạy thẳng v� trường Thi�n Hựu.
L�c đ� bỗng dưng c� mấy chiếc trực thăng xuất hiện tr�n trời nh� đạn xuống,Văn n�i như reo b�n tai t�i, Ti ơi, m�y bay của m�nh. Mừng chưa kịp no, th� trời ơi, từ những cửa sổ tr�n lầu của trường Thi�n Hựu những họng s�ng lớn nhỏ nhả đạn, nhắm hai chiếc trực thăng m� bắn, l�c đ� ch�ng t�i mới biết l� VC đang ở trong trường Thi�n Hựu qu� nhiều. Hoảng hồn t�i, Văn chạy lại nồi sụp xuống b�n tường r�o của trường tr�nh đạn. Phan v� đồng bọn biến đ�u mất. Tụi n� như ma, khi ẩn, khi hiện. Nhưng chỉ được một l�t, hai chiếc trực thang bay đ�u mất. Ch�ng t�i thất vọng, khi thấy Phan với đồng bọn xuất hiện hối ch�ng t�i đi.
L�n tới cầu Kho R�n, thấy một đ�m người, đ�n �ng, đ�n b�, con n�t bị bắt tr�i chung với nhau ngồi tr�n đầu cầu. Họ ngồi gục đầu xuống hai đầu gối. Tiếng con n�t kh�c, tiếng mấy b� mẹ dỗ con, n�n đi con ơi. Đi ngang qua họ m� ch�ng t�i kh�ng d�m nh�n. C� tiếng người trong đ�m gọi t�i Ti ơi, quay lại t�i nhận ra chị gi�p việc của mẹ t�i v� vợ của một ch� c�ng đơn vị với ba t�i ở tiểu đo�n 12 Ph�o Binh Ph� B�i. T�i đo�n họ l� những người từ tr�n Phủ Cam, chung quanh cầu Kho R�n, H�m Nghi v� những con đường chung quanh đ� chạy xuống t�m đường trốn l�n Ph� Lương th� bị bắt giữ.
T�i định dừng lại hỏi thăm th� HPNP trờ xe tới nạt nộ �đi, mau ng� chi!�
Tr�n đoạn đường từ Văn Khoa ngang qua trường Thi�n Hựu, cầu Kho R�n, l�n tới nh� nội ch�ng t�i thấy nhiều người bị tr�i d�nh ch�m v�o với nhau đi trước mấy người mặc đồ đen đi d�p r�u, mang s�ng.
S�ng nổ tư bề m� sao kh�ng thấy b�ng d�ng l�nh m�nh ở đ�u cả. Chỉ thấy l�nh bộ dội Bắc Việt khắp nơi.
Tr�n đường H�m Nghi, Nguyễn thị Đoan Trinh chạy ngang nh� n�o m� y thị gật đầu l� y như rằng trong nh� đ� c� người bị bắt đem ra, người th� bị bắn tại trước nh�, người th� bị dắt đi, mấy �ng b� cụ trong nh� chạy theo nằm lăn ra đường kh�c la thảm thiết� Bộ đội ngo�i Bắc th� cứ chửi thề lu�n miệng, đ�o mẹ c�m mồm, �ng bắn bỏ mẹ b�y giờ�
Hai ch�ng t�i cứ nghiến răng, c�i mặt, lầm lủi đẩy chiếc x�ch l� mang x�c Hải đi tới.
Khi gần tới nh� t�i ở số 24 đường H�m Nghi th� HPNP v� con hồ ly Trinh r� xe lại gần bảo t�i, kh�ng được đẩy v� nh� mi. Đẩy l�n tr�n t�!
Đẩy l�n tr�n t�, t�i hiểu đ�y l� đẩy l�n nh� �ng b� nội t�i. Cũng tr�n đường H�m Nghi nhưng nh� nội t�i ở tr�n dốc, hướng đi l�n Phủ Cam. Nh� ba mạ t�i th� ở gần cầu Kho R�n.
T�i cũng kh�ng hề biết mặt Nguyễn thị Đoan Trinh trước đ�. Trong ho�n cảnh n�y t�i mới biết mặt y thị l� nhờ anh Văn n�i. Tội nghiệp anh Văn, cứ tưởng khi HPNP biểu c�ng t�i đẩy x�c anh Hải về l� được tha chết. Anh Văn v� t�i cũng kh�ng ngờ rằng đoạn đường từ Văn Khoa l�n tới nh� nội tr�n đường H�m Nghi l� đoạn đường sau c�ng ch�ng t�i đi chung với nhau trong cuộc đời n�y.
L�n tới nh� nội, ch�ng t�i đẩy Hải v� b�n trong h�ng r�o ch� t�u, bỏ Hải ngo�i s�n t�i với Văn chạy v�o nh�, nh� vắng ngắt, đi từ trước ra sau bếp gọi �ng ơi, mệ ơi. Nghe tiếng �ng nội yếu ớt từ trong buồng vọng ra, ai đ�, đứa m� đ�? Con đ�y, �ng nội. Nghe tiếng t�i, �ng t�i hấp tấp chạy ra, bước ch�n xi�u xi�u, �ng t�i chạy lại �m t�i, �ng kh�c, �ng n�i, lạy Ch�a lạy Mẹ ch�u tui con sống. T�i kh�ng kh�c được, t�i run rẫy trong tay �ng nội. �ng tưởng t�i sợ n�n an ủi, con c�n sống m� về được đ�y l� ph�c lắm rồi, ở đ�y với �ng nội, kh�ng can chi m�! Nghe n�i mạ mi đưa ba thằng em mi chạy l�n Ph� Lương rồi, kh�ng biết đi tới m� rồi, c� tho�t được kh�ng? Lạy Ch�a, lạy Mẹ ph� hộ.
T�i kh�ng n�i v� qu� mệt, k�o tay �ng nội ra ngo�i, thấy Văn ngồi bệt dưới nền nh�, �ng hỏi, đứa m� giống thằng Văn rứa b�y? Văn �a kh�c, t�i kh�c theo, k�o �ng nội ra s�n. Nh�n thấy x�c Hải �ng nội t�i khuỵu xuống, miệng th� k�u trời ơi, trời ơi, răng m� ra n�ng nổi ni�
Ch�ng t�i đem Hải v�o nh�, đặt anh tr�n divan. �ng nội lấy mền đắp l�n x�c Hải.
Hai người anh t�i đang trốn tr�n trần nh� đ�i xuống nh�n mặt Hải. �ng nội kh�ng cho. Anh Lộc giở nắp trần nh� s�t g�c tường, th� đầu xuống vừa kh�c vừa n�i, Ti, đẩy c�i ghế đẩu qua cho anh. T�i nghe lời ra đằng sau bếp lấy c�i ghế đẩu mang l�n để ngay g�c ph�ng cho anh Lộc nhẩy xuống. �ng nội ng� l�n, quơ quơ hai tay, giọng �ng lạc đi, đừng xuống, �ng nội lạy con, đừng xuống, ở tr�n đ� đi m�� Anh K�nh đang ở tr�n đ�, cũng đang kh�c. Lộc chưa kịp nhẩy xuống th� nghe tiếng n�i, tiếng ch�n người ngo�i s�n. Anh vội v�ng đ�ng miếng v�n lại th� bọn HPNP cũng vừa v�o đến.
Thấy Phan bước v�, mặt Văn biến sắc, anh lắp bắp n�i với �ng nội, anh Phan cho tụi con đem x�c về đ� �ng ơi. �ng nội đứng im kh�ng n�i. Hai mắt c� vọ của n� ng� �ng nội hỏi, thằng Lộc, thằng K�nh ở m�? �ng nội n�i tui kh�ng biết. Phan gằn giọng, �ng thiệt kh�ng biết tụi hắn ở m�? Tụi hắn năm m� cũng về ăn tết ở đ�y m� �ng kh�ng biết răng được? �ng nội n�i, ba ng�y tư ng�y tết, ăn xong th� tụi hắn đi chơi, đi thăm b� con họ h�ng chứ chẳng lẻ ở nh� ho�i răng? Chừ th� tui bi�t tụi hắn ở nh� m� m� chỉ!
Mắt Phan ng� l�o li�n khắp nơi, chợt thấy c�i ghế đẩu ngay g�c ph�ng, n� cười khan một tiếng.
T�i đứng n�p sau lưng �ng nội, HPNP hung hăng bước tới, x� �ng nội qua một b�n, n� nắm lấy t�c t�i k�o t�i ra về ph�a hắn. Ng� l�n trần nh� la lớn, Lộc, K�nh, Hiệp, tụi m�y kh�ng xuống tau bắn con Ti!
N� vừa n�i, vừa xo�y m�i t�c d�i của t�i trong tay, n� đẩy tới, đẩy lui. T�i đau điếng, t�i sợ, t�i run lẩy bẩy, nước mắt ứa ra nhưng kh�ng d�m la th�nh tiếng. �ng nội t�i chấp tay lạy n� như tế sao, tui lạy anh tha ch�u tui, con g�i con lứa, hắn biết chi m�.
Thằng Phan c�ng la lớn, tau biết tụi mi tr�n đ�, c� xuống kh�ng th� n�i, tau bắn con Ti. Phan x� t�i t� xuống, lấy ch�n đạp l�n lưng. Chĩa mũi s�ng l�n đầu t�i h� một, hai, ba� Lập tức anh Lộc mở nắp trần nh� th� đầu xuống la to, đừng, đừng bắn em tau, tau xuống, để tau xuống�
�ng nội t�i chạy lại giữ c�i ghế cho anh bước xuống, hai ch�n �ng run, �ng t� sấp, đang l�c Anh Lộc t�m c�ch tuột xuống,th� hai ch�n xuống trước, hai tay c�n vịn trần nh�, khi đ�i ch�n vừa chạm chiếc ghế đẩu th� HPNP đ� nỗ s�ng, đạn tr�ng ngay ch�nh giữa cổ, m�u phọt ra, Lộc lăn xuống s�n nh� to�n th�n anh dẫy dụa mấy c�i rồi nằm im.
Mặc �ng nội t�i la h�t thất thanh, Phan chĩa s�ng bắn l�n trần nh�, nghe tiếng anh K�nh lăn tới đ�u, n� bắn tới đ�, bắn n�t trần nh�, hết đạn n� d�nh lấy c�y s�ng của một thằng kh�c bắn tiếp, cho tới khi anh K�nh t�i rớt xuống theo mấy miếng v�n. Anh Văn ngồi bệt xuống đất, nhắm mắt, bịt tai, run lẩy bẩy, ngồi kề b�n cạnh anh người t�i t� c�ng, đ�i ỉa ra cả quần, �ng nội t�i nh�o tới �m anh K�nh, hai mắt trợn trừng, anh đang thều th�o những lời sau c�ng, �ng kh�c, �ng chửi rủa thằng Phan, n� say m�u, bắn lu�n �ng nội t�i. �ng t�i đổ xuống b�n cạnh anh K�nh.
Bắn �ng t�i xong ch�ng k�o nhau đi bắt anh Văn theo. C�n lại một m�nh, t�i b� lại �m lấy �ng nội, t�i kh�c kh�ng ra tiếng, t�i thở kh�ng ra hơi, hai b�n tay t�i ướt đẫm m�u, m�u của �ng nội t�i, t�i b� sang anh Lộc, b� sang anh K�nh, t�i lạy, t�i gọi, t�i g�o, kh�ng ai nghe t�i hết, anh t�i kh�ng trả lời t�i, hai con mắt, bốn con mắt, s�u con mắt đều mắt mở trừng, �ng nội t�i nằm im, m�u trong ngực �ng vẫn tu�n ra từng v�i. T�i gục đầu xuống x�c �ng lịm đi. Kh�ng biết bao l�u th� t�i tỉnh lại, nhưng kh�ng ngồi dậy nổi. Cứ nằm �m lấy x�c �ng nội. T�c t�i bết đầy m�u, to�n th�n t�i, m�u, ph�n v� nước tiểu đẫm ướt. T�i kh�ng c�n sức để ngồi l�n. Kh�ng biết t�i nằm b�n cạnh x�c �ng t�i với ba người anh như vậy l� bao l�u, khi tỉnh dậy th� thấy hai vợ chồng b�c Hậu, v�i người lối x�m nữa của �ng nội đang ở trong nh�.
Họ dọn dẹp, khi�ng bộ ngựa trong nh� bếp ra trước ph�ng kh�ch, đặt x�c �ng nội c�ng với ba người anh t�i nằm chung với nhau. Hai b�c g�i đem t�i v�o ph�ng tắm, phụ nhau tắm rửa cho t�i như một đứa con n�t, b�c Hậu lấy �o quần của b�c mặc cho t�i. T�m tr� t�i ho�n to�n t� liệt. T�i kh�ng c�n kh�c được, kh�ng c�n mở miệng n�i được c�u n�o. Ng�y cũng như đ�m ngồi rủ rượi b�n cạnh x�c của �ng t�i, c�c anh t�i. T�i kh�ng c�n sợ chết. Nhưng sao tụi n� kh�ng giết lu�n t�i? Trời hỡi, trời ơi!
Nh�n thấy t�i tiều tụy, mỗi ng�y b�c Hậu g�i khuấy cho t�i v�i muỗng bột b�ch chi �p t�i uống. Thiệt ra nh� nội cũng chẳng c�n chi. Gạo cơm, b�nh mứt th� bị tụi n� khi�ng đi hết rồi. B�c Hậu c�n dấu được �t gạo, �t than nấu ch�o uống cầm hơi với nhau.
Ng�y h�m sau thằng Phan trở lại. B�c Hậu xin ph�p được ch�n �ng t�i v� mấy người anh sau vườn nh� nhưng n� kh�ng cho, n�i cứ để đ�.
Đ� hơn bảy ng�y, x�c đ� bắt đầu s�nh l�n v� nặng m�i. M� Phan kh�ng trở lại. Một buổi tối bộ đội Bắc Việt đến lục lọi kiếm gạo. B�c Hậu xin họ đ�o huyệt sau nh� để ch�n �ng nội v� ba người anh t�i. Họ bảo ừ thối qu� rồi th� ch�n đi, nhưng chỉ được đ�o một lỗ huyệt.
Vợ chồng b�c Hậu kh�c l�c năn nĩ, mấy anh ơi, người chết rồi biết chi, anh cho tụi tui đ�o 4 huyệt. Họ kh�ng cho. Họ phụ b�c Hậu đ�o huyệt. Bảo đem cả bốn người bỏ xuống chung một lỗ. Lấp lẹ đi, thối qu�. B�c Hậu với mấy người trong nh� kh�ng ai muốn l�m, ng� nhau m� kh�c�
Chiều tối h�m đ� Văn trở lại với Phan v� mấy thằng bộ đội. Ch�ng n� bắt Văn phụ với mấy thằng bộ đội khi�ng từng người ra bỏ xuống huyệt. Hai vợ chồng b�c Hậu theo ra vườn. T�i kiệt sức nằm v�i một chỗ nhưng tai t�i vẫn nghe r� những lời đối thoại trong nh�. T�i kh�ng đủ can đảm theo ra vườn chứng kiến cảnh v�i lấp những người th�n y�u của t�i. Nằm trong buồng �ng b� nội nhưng t�i nghe r� từng tiếng cuốc xẻng đang đ�o đất. T�m r� t�i quay cuồng, ruột gan t�i đ�i đoạn. Trời ở đ�u, đất ở đ�u? T�i gọi �ng t�i, gọi anh Lộc, anh K�nh, anh Hải, kh�ng ai nghe t�i hết�
Khi bốn c�i x�c người được bỏ xuống, miệng lỗ chưa được lấp, th� t�i nghe tiếng s�ng nổ, tiếng k�u g�o của vợ chồng b�c Hậu, nhưng kh�ng nghe tiếng của Văn. Tiếng b�c Hậu k�u Văn ơi, Văn ơi giọng b�c đ�i đoạn, th� t�i biết chuyện g� đ� xẩy ra cho Văn. To�n th�n t�i lẩy bẩy, t�i cảm thấy kh� thở, một lần nữa cứt v� nước đ�i trong người t�i t�a ra.
T�i nghe tiếng mấy thằng bộ đội h� h�t bảo lấp đất lại. B�c Hậu v� những người h�ng x�m của nội t�i đ�nh phải l�m theo. Khi tụi bộ đội VC bỏ đi, b�c Hậu chạy v�o buồng v� đầu,bức tai, giọng tức tưởi, thằng Văn nằm chung với ba thằng anh mi rồi con ơi! Trời ơi, l� trời ơi, b�c Hậu đấm ngực, kh�ng biết thằng Văn đ� chết chưa m� hắn bắt tui lấp. Văn ơi l� Văn ơi, con tha tội cho b�c, trời ơi người m� m� �c như rứa� T�i lặng người, nghe b�c Hậu kh�c anh Văn.
Sau lần đ� kh�ng đứa n�o trong bọn ch�ng trở lại, kể cả tụi bộ đội. Chắc nh� �ng t�i chẳng c�n người để m� giết, chẳng c�n của cải chi để m� cướp nữa.
Hơn hai mươi ng�y, t�i nằm liệt l�o trong nh� nội. B�n ngo�i s�ng đạn vẫn tư bề.
Hai vợ chồng b�c Hậu kh�ng nỡ bỏ t�i lại một m�nh, trong l�c b�c nghe ng�ng v� biết đa số d�n Phủ Cam đ� t�m đường chạy tho�t được xuống Ph� Lương. B�c năn nĩ t�i r�n ăn uống th�m một ch�t để c� sức m� chạy, kh�ng lẽ con nằm đ�y chờ chết? Con kh�ng muốn t�m mạ con răng?
H�m sau nữa t�i theo gia đ�nh b�c Hậu t�m đường chạy l�n Ph� Lương v� nghe n�i l�nh Mỹ, l�nh m�nh đ� thấy xuất hiện chung quanh đ�y rồi. Đi xuống ng� cầu Kho R�n th� cầu đ� bị sập, b�c theo đo�n người đi hướng kh�c, t�i đi theo như người mất hồn, họ đi đ�u t�i theo đ�, t�i kh�ng c�n nhớ l� m�nh đ� đi qua được những nơi đ�u. C� điều t�i lấy l�m lạ, tr�n đường chạy giặc, mỗi khi đạn ph�o bắn khắp nơi m� người ta cứ gồng g�nh nhau m� đi, kh�ng ai chịu dừng lại kiếm chỗ tr�nh đạn, người ta n�i với nhau, khi m� m� c� mọc ch� hay đạn ph�o chi đ� th� bọnVC chui v� nh� d�n để trốn đạn, ch�ng n� kh�ng ra đường để chặn bắt d�n lại, v� vậy người ta cứ chạy bất kể, dưới lằn mưa đạn người ta c�ng chạy đi đ�ng hơn. �i những người d�n tội nghiệp của xứ Huế th� chết dưới bom đạn c�n hơn để bị lọt v� tay qu�n s�t nh�n �c độc.
Cuối c�ng th� t�i cũng về đến được Ph� Lương gặp mạ v� ba đứa em trai của t�i. Qu� đau khổ, Mạ t�i bị ph�t đi�n khi hay tin c�i chết của ba người anh v� �ng nội. �t l�u sau ba t�i trở về sau một đợt h�nh qu�n n�o đ� của tiểu đo�n 12 Ph�o Binh Ph� B�i. Thấy mạ tội như vậy, biết kh�ng thể trở lại đường H�m Nghi �ng mướn nh� ở tạm tại Ph� Lương.
Sau khi Huế được giải tho�t, ba t�i nhờ b� con lối x�m cải t�ng Văn, ba người anh, v� �ng nội t�i, tang lễ được cử h�nh tại nh� thờ Phủ Cam do cha Nguyễn Ph�ng Tuệ chủ tế. Gia đ�nh anh Văn đồng � cho anh Văn đươc nằm lại trong miếng vườn nh� �ng nội t�i c�ng với ba người anh của t�i.
Ba t�i được giải ngũ khoảng giữa năm 69. Mạ t�i vẫn trong cơn đi�n loạn kh�ng thuy�n giảm. Ba t�i quyết định bỏ Huế đem hết gia đ�nh v�o Long Kh�nh sinh sống. Nh� nội giao lại nhờ hai b�c Hậu coi chừng. Nh� ở 24 H�m Nghi (gần đường rầy xe lửa) th� b�n cho ai đ� t�i kh�ng r�.
Thưa Qu� Vị,
Đ� l� những c�i chết oan khi�n của những người ruột thịt th�n y�u m� t�i phải chứng kiến tận mắt với mu�n ng�n đau dớn. Trong b� con th�n tộc nội ngoại hai b�n của t�i c� rất nhiều người bị bắt đi ở nh� thờ Phủ Cam, một số bị bắt ở nh� thờ d�ng Ch�a Cứu Thế. Số người bị ch�n sống, mất t�ch l�n tới 70 người. Tất cả đều l� học sinh, sinh vi�n, thường d�n, n�ng d�n, bu�n b�n ở chợ An Cựu.
Sau Tết Mậu Th�n, những người b� con c�n lại của t�i qu� đau khổ, sợ h�i, họ đ� �m thầm bỏ Huế, tản m�c khắp nơi, thay t�n đổi họ m� sống�
Sau biến cố th�ng 4 đen 75, gia đ�nh t�i lại l� những nạn nh�n của CSVN �c độc, v� lu�n. Ba t�i v� những đứa em trai c�n lại cũng đ� chết sau mười mấy năm bị đ�y đọa trong lao t� CS.
Đ� 40 năm qua, những vết thương đ� vẫn c�n tươi r�i trong t�i. Nỗi đau mỗi ng�y một đầy. Đ� l� những c�i chết oan khi�n trong mu�n ng�n c�i oan khi�n của người d�n Huế.
T�i l� người con duy nhất trong gia đ�nh c�n sống s�t sau tết Mậu Th�n cũng như sau những ng�y mất nước. Nay viết lại những c�i chết thương t�m của những người th�n y�u trong Gia đ�nh t�i với tư c�ch l� một nh�n chứng v� nạn nh�n, để tố c�o Tội �c của Việt Gian Cộng Sản, c� như thế, oan hồn của �ng nội v� anh em t�i mới c� thể si�u tho�t.
T�i sẵn s�ng ra l�m nh�n chứng trước t�a �n quốc tế, cũng như xuất hiện trước c�c phương tiện truyền th�ng khi cần thiết
Xin tr�nh �ng t�n tuổi �ng nội t�i, v� của ba người anh bị s�t hại:
T�n �ng nội: Nguyễn T�n, 70 tuổi. Ba người anh: Nguyễn Xu�n K�nh, sinh vi�n y khoa, sinh năm 1942. Nguyễn Xu�n Lộc, sinh vi�n luật, sinh năm 1946 Nguyễn Thanh Hải, sinh vi�n Văn Khoa, sinh năm 1949 L� Tuấn Văn, sinh vi�n Văn Khoa, bạn của anh Hải t�i.
|