Thursday, July 12, 2012 trang chính || lưu trữ || liên lạc
Đừng bội phản cha ông chúng ta 2012-07-09 Trong thời gian gần đây, dù có tuyên bố “trỗi dậy hoà b́nh” như thế nào đi chăng nữa, TQ ngày càng không che giấu hành động xâm lược ở Biển Đông mà hành động có tính cách “giành dân chiếm đất” c̣n đang tiếp diễn của Bắc Kinh là vụ Băi cạn Scarborough của Philippines và Trung Quốc gọi thầu khai thác 9 lô dầu sâu trong vùng đặc quyền kinh tế của Việt Nam. Đừng để quá muộn Nguy cơ lănh hải Việt Nam bị mất dần vào tay Phương Bắc khiến blogger Nguyễn Thông không khỏi báo động “Bớ làng nước ơi, giặc vào tận trong nhà rồi”, để “tự dưng cứ chập chờn h́nh ảnh cha con An Dương Vương quất ngựa vào núi Mộ Dạ khi đă quá muộn”; khiến nhà văn Trần Khải báo động “hoàn cảnh cả nước bị bao vây bởi những tàu lạ có chữ Hán”; khiến blogger Thuỳ Linh bực tức rằng “ Biển Đông bây giờ bọn Tàu cứ chềnh ềnh tàu và người nó ra đấy”…
Trước nguy cơ đó giữa lúc giới cầm quyền Việt Nam ứng phó trong chiều hướng mà nhiều bloggers cáo giác là “hèn với giặc nhưng ác với dân”, với người biểu t́nh yêu nước, Đức Đệ Ngũ Tăng Thống GHPG Việt NamTN, Đại lăo Hoà Thượng Thích Quảng Độ đă viết thư phản đối gởi Đại sứ Trung Quốc Khổng Huyễn Hựu tại Hà Nội, để “nói lên nỗi âu lo và phẫn nộ của toàn dân Việt nói chung và Phật giáo đồ Việt Nam nói riêng”, nhắc lại chuyện “tự ngh́n xưa” về “sự xâm lăng và chiếm đóng Việt Nam của các triều đ́nh phong kiến Trung Quốc” mà ngày nay người dân Việt không khỏi “ngỡ ngàng trước việc Cộng hoà Nhân dân Trung Hoa áp dụng lại chính sách thực dân xâm chiếm của các triều đ́nh đại Hán đă lỗi thời ở thế kỷ 21, là thế kỷ của tương sinh và cộng tác quốc tế”. Đại lăo Hoà Thượng Thích Quảng Độ cũng không quên đề cập tới chuyện mà Ngài tin là Đại sứ Khổng Huyễn Hựu “không thể chối căi”, đó là “…Hằng ngh́n công nhân Trung Quốc hiện hữu ở vùng yết hầu quân sự Tây Nguyên Việt Nam”, “Hai Hiệp ước lănh thổ và lănh hải kư kết giữa Bắc Kinh và Hà Nội năm 1999 và 2000 đă cho phép Trung Quốc lấn chiếm lănh thổ và lănh hải Việt Nam trên hàng ngh́n cây số vuông”…”, “Từ năm 1974 dưới thời Việt Nam Cộng ḥa, rồi qua các năm 1988, 1992 Trung Quốc đă dùng vũ lực xâm lược Hoàng Sa và tám đảo ở Trường sa. Bao năm qua, ngư dân Việt Nam đă bị Trung Quốc bắt bớ, giết chóc, đ̣i tiền chuộc, biến ngư dân Việt thành bia đỡ đạn trước âm mưu xâm lược Biển Đông. Gần đây nhất, Tổng công ty Dầu khí Hải dương Trung Quốc ngang nhiên mở thầu thăm ḍ dầu khí ở chín lô trong vùng đặc quyền kinh tế (EEZ) 200 hải lư và thềm lục địa của Việt Nam”. Và Hoà Thượng Thích Quảng Độ hết ḷng mong mỏi Đại sứ Trung Quốc “biết lắng nghe tiếng kêu trầm thống của gần 90 triệu người dân Việt đang khắc khoải lo âu trước cảnh nhà tan, nước mất, như chính nhân dân Trung Quốc đă luân hiểm đau thương như thế vào thế kỷ XIX khi các nước ngoại quốc xâm lăng Trung Quốc”. Tại sao Đại Lăo Hoà Thượng Quảng Độ mong mỏi như thế ở một quan Tàu. Ngài giải thích: Ngày xưa Sử gia Tư Mă Thiên không v́ bị triều đ́nh phong kiến phế thân bóp méo ḍng lịch sử mà vẫn quyết tâm viết theo sự thật. Ngày nay, tôi mong mỏi Ngài Đại sứ sẽ để lại trong ḍng lịch sử thế giới : Người đă chận đứng sự chết thảm của nhân dân Trung Quốc và nhân dân Việt Nam trong cuộc xâm lược vô vọng sắp tới theo chính sách bành trướng phi thời vụ của nhà cầm quyền Bắc Kinh, mà chắc chắn chỉ đưa tới thất bại. Không v́ cái ghế mà bỏ Tổ quốc Qua bài “Trung Quốc đang xâm lược Việt Nam”, GS Nguyễn Thanh Giang lưu ư thời cha ông của chúng ta, ai cũng “rạch ṛi” rằng “Nam Quốc sơn hà Nam đế cư”, ngoại trừ những nhân vật phản bội quê hương, dân tộc như Lê Chiêu Thống, Trần Ích Tắc. Theo GS Nguyễn Thanh Giang th́ “Bội phản cha ông” thời nay - thời ĐCSViệt Nam trị v́, “các cuộc xâm lược từ Phương Bắc đều do các lănh tụ ĐCSViệt Nam mời” vào: Thời Hồ Chí Minh: có công hàm 14 tháng 9 năm 1958 của Thủ tướng Phạm Văn Đồng. Thời Lê Duẩn: năm 1974, khi binh lính đồng bào ḿnh (Việt Nam Cộng ḥa) bị Trung Quốc diệt để chiếm Hoàng Sa th́ lănh đạo Cộng sản Bắc Việt chỉ đứng nh́n và vỗ tay. Thời Tổng Bí thư Lê Khả Phiêu: “Hiệp ước biên giới trên đất liền Việt Nam và Trung Quốc” kư ngày 30/12/1999 “mời Trung Quốc xơi” 1500 km2 lănh thổ, trong đó, có các địa danh lịch sử nổi tiếng: Ải Nam Quan, thác Bản Giốc… cùng các cao điểm có tính chiến lược quốc pḥng …“Hiệp định Vịnh Bắc Bộ” kư kết ngày 25/12/2000, cắt dâng 10% diện tích phần lănh hải ở đây cho Trung Quốc. Thời Nông Đức Mạnh:Trung Quốc được ông Tổng Bí thư này mời vào đóng chốt ở Tây Nguyên dưới danh nghĩa khai thác bauxite. Thời TBT Nguyễn Phú Trọng: lời “mời” (xâm lược) c̣n toàn diện hơn, sâu sắc hơn..: “ Hai bên khẳng định, Việt Nam và Trung Quốc tiếp tục kiên tŕ phương châm “láng giềng hữu nghị, hợp tác toàn diện, ổn định lâu dài, hướng tới tương lai” và tinh thần “láng giềng tốt, bạn bè tốt, đồng chí tốt, đối tác tốt”…
Hai bên nhất trí cho
rằng, trong bối cảnh t́nh h́nh thế giới và khu vực diễn biến sâu sắc,
phức tạp, việc hai Đảng, hai nước Việt Nam – Trung Quốc tăng cường hơn
nữa sự tin cậy chiến lược, hợp tác chặt chẽ toàn diện… Theo GS Nguyễn Thanh Giang th́ “ Buộc nhau phải kiên tŕ phương châm nọ phương châm kia đâu phải v́ quyền lợi dân tộc, v́ đời sống của nhân dân ḿnh mà “v́ tầm cao chiến lược và tầm nh́n toàn cục”, và v́ để “có lợi cho sự nghiệp chủ nghĩa xă hội!”, và “Cướp rừng đoạt biển của nhau trắng trợn đến thế th́ rơ ràng là kẻ thù rồi. Chưa choảng cho họ một trận chẳng qua chỉ v́ chưa dám đánh, chưa muốn đánh, chưa đến lúc đánh chứ “Đi sâu hợp tác giữa hai quân đội” để làm ǵ? Để đi đánh ai? Hay để lập Thiên An Môn ở Việt Nam?”. Trong khi đó, “…lănh đạo chỉ thị phải tin rằng Trung Quốc là “láng giềng tốt, bạn bè tốt, đồng chí tốt, đối tác tốt”. Lại bảo phải: “tăng cường hơn nữa sự tin cậy chiến lược, hợp tác chặt chẽ toàn diện”. Thật là khốn khổ! Nguy cơ chết đến nơi thật rồi!...Không thể ù ĺ được nữa, không được bảo mạng, không được v́ ơn sâu nghĩa nặng cái ghế của ḿnh mà bỏ Tổ quốc”. Hèn với giặc ác với dân Thực trạng quê hương cùng sự tồn vong dân tộc đang bị Phương Bắc đe doạ - ngày càng ráo riết và trầm trọng – đă dẫn tới nhiều cuộc xuống đường biểu t́nh của người dân Việt yêu nước – nhưng bị giới cầm quyền, công an Việt Nam thẳng tay đánh đập, trù dập một cách vô cảm, phi lư. Chẳng hạn như trường hợp Bùi Thị Minh Hằng, qua bức thư chị gởi tới Ngoại trưởng Hoa Kỳ Hillary Clinton với những ḍng như sau: Mùa hè năm 2011, tôi đă cùng với đồng bào Việt Nam xuống đường biểu t́nh chống Trung Quốc xâm lược, thay v́ bảo vệ cho chúng tôi, nhà cầm quyền Việt Nam đă xem chúng tôi là "phản động", "thế lực thù địch". Bùi Thị Minh Hằng, qua bài “ Hăy cứu dân vô tội trước hành động khủng bố của nhà cầm quyền Việt Nam”, báo động rằng bản thân chị đă từng chịu nhiều lần bắt bớ giam cầm trái phép chỉ v́ muốn lên tiếng thể hiện ḷng yêu nước và đ̣i hỏi quyền con người dân chủ theo đúng pháp luật và hiến pháp. Nhưng nhà cầm quyền ra sức đàn áp, bức hại chị mà - theo lời Bùi Hằng – “không từ một thủ đoạn hèn hạ bỉ ổi nào...”. Và công dân yêu nước Bùi Thị Minh Hằng khẳng định nếu “việc làm thô bạo của nhà cầm quyền cứ tiếp diễn và gây bức ép…bằng khủng bố, đàn áp, đe doạ, vu khống” th́: Tôi, công dân Việt Nam yêu nước Bùi thị Minh Hằng, sinh ngày 20/7/1964, thường trú tại 106 Lê Hồng Phong, phường 4, Thành Phố Vũng Tàu sẽ tự thiêu để lên án sự bức hại của chính quyền đối với bản thân tôi cũng như những hành xử tương tự và thường xuyên gia tăng với rất nhiều đồng bào tôi trên khắp lănh thổ…và coi họ như kẻ thù! Trước cảnh nhiễu nhương đó, Hoà Thượng Thích Viên Định, Viện Trưởng Viện Hoá Đạo, GHPGViệt NamTN, cáo giác: Hành động bắt cóc người dân trên đường đi của những người không sắc phục, không có thẻ công an, rồi tiếp tục khủng bố, đe doạ, sách nhiễu của Nhà cầm quyền cộng sản, như lời kêu cứu của bà Bùi Thị Minh Hằng khiến bà có ư nghĩ tự thiêu để tố cáo t́nh trạng phi pháp, độc tài, chứng minh điều ǵ, nếu không là hành vi phi pháp của một Nhà nước hành xử như băng đảng xă hội đen ?Việc bắt bớ, đánh đập, đạp vào mặt, bỏ tù, cho vào trại cải tạo những người đi biểu t́nh, nhất là những người biểu t́nh chống ngoại xâm bảo vệ đất nước, như Điếu Cày – Nguyễn Văn Hải, Bùi thị Minh Hằng, Nguyễn Chí Đức, Trịnh Kim Tiến, Huỳnh Thục Vy và các em … đă chứng minh điều ǵ, nếu không là hành vi của kẻ phản quốc ?Một nhà nước chân chánh, lương thiện không thể hành xử với người dân bằng những hành vi phát xít như thế. Hay trường hợp blogger “chứa chan ḷng yêu nước” Huỳnh Thục Vy cùng chồng là Lê Khánh Duy và người thân cùng nhiều bạn trẻ khác cũng v́ ra sức tham gia biểu t́nh chống Trung Quốc xâm lược cách nay hơn một tuần mà lâm vào t́nh cảnh – nói theo lời Lê Khánh Duy khi “tố cáo hành vi sách nhiễu và vi phạm pháp luật của CA” – là “chúng bóp cổ, đánh đập, trấn áp tàn bạo”, “Họ thay nhau thẩm vấn, hỏi cung chúng tôi, làm cho tinh thần chúng tôi hoảng loạn và sức khoẻ bị suy sụp nghiêm trọng”. Khánh Duy cho biết thêm rằng “Thục Vy do bị đánh đập và đàn áp trong lúc bị bắt lên xe đă xuất huyết ngay trong đồn, ướt cả quần đang mặc, nhưng chúng vẫn tiếp tục thẩm vấn”, “Cả mấy anh chị em toàn thân bầm dập và ê ẩm. Riêng Thục Vy bị chấn thương nhiều chỗ…”. Sau khi an ninh Quảng Nam vào tận Sàig̣n “kéo Thục Vy một cách thô bạo lên xe” để áp giải về Đà Nẵng gọi là “làm việc” tiếp, cuối cùng Thục Vy cũng được về nhà. Qua bài “Sang sông”, tác giả Sông Kôn nhận định: Họ rất sợ và không bao giờ chịu để cho cô Huỳnh Thục Vy sống ở đất Sài G̣n. Tại sao vậy ? Đó là v́ họ sợ tấm gương về yêu nước và ḷng dũng cảm của cô là điểm sáng cho mọi người t́m đến, đó là họ sợ cô cùng giới bạn bè trẻ blogger liên kết lại tạo thành phong trào yêu nước trong giới trẻ hiện nay... Theo blogger Nhă Nam qua bài “Từ Điếu Cày đến Huỳnh Thục Vy – một thế hệ mới đă thành h́nh”, th́ “H́nh ảnh cô gái trẻ Huỳnh Thục Vy cùng chồng và các em bị bắt, bị trấn áp thô bạo ngay đường phố cũng làm liên tưởng đến cảnh blogger Điếu Cày bị bắt giữa phố vài năm trước. Nhưng Sài G̣n của năm 2012 đă khác, giữa Điếu Cày và các em bị bắt hôm nay là cách biệt tuổi tác hơn một thế hệ và sẽ càng ngày càng trẻ. Nếu như Điếu Cày và CLB Nhà báo Tự do đứng khá cô đơn trên bậc thềm Nhà hát Thành phố th́ hôm nay, các em đă sát cánh bên nhau để đến tận đồn công an đ̣i người. Một thế hệ trưởng thành qua đàn áp sẽ tiếp nối cho một xă hội dân sự lành mạnh h́nh thành”. Và hôm qua Chủ Nhật mùng 8 tháng 7, những người dân Việt tại Saig̣n và Hà Nội cũng lại ra sức thể hiện ḷng yêu nước chống Trung Quốc xâm lược. Trong khi tại Saig̣n, công an, an ninh ch́m, nổi “dầy đặc”, với nhiều xe công vụ, xe cảnh sát và cả xe ôm trá h́nh tại những khu vực có đông người quy tụ như Công viên 30-4, khu Nhà Thờ Đức Bà, để sẵn sàng trấn áp khiến cuộc tuần hành đă không diễn ra, th́ tại Hà Nội, được biết hàng trăm người dân Hà Nội, có cả Cụ bà Lê Hiền Đức, nhà dân chủ Phạm Hồng Sơn, LS Lê Quốc Quân đă xuống đường biểu t́nh trong tiết trời mát dịu, không mưa. Họ hô vang khẩu hiệu “Hoàng Sa-Trường Sa-Việt Nam” đầy khí thế dù vẫn có sự hiện diện đông đảo của lực lượng công an. Theo ghi nhận của các bloggers th́ chưa thấy có dấu hiệu bắt bớ, đàn áp tại Hà Nội hôm qua. Khi viết “Những Tố Hữu đang sẵn sàng tố tả”, tác giả Nhật B́nh không quên lưu ư rằng: Nếu những quan chức ở thượng tầng c̣n lo ngại và đang t́m mọi cách xóa sạch hồ sơ như vậy, thử hỏi những cán bộ cấp trung và thấp, những người không có đường chạy, có nên tiếp tục nợ thêm máu nhân dân không? Đặc biệt trong hàng ngũ công an, liệu cán bộ cấp trung và thấp có nên cứ tiếp tục làm công cụ tay sai, thi hành những chỉ thị miệng “ác ôn” của cấp trên truyền xuống không — những chỉ thị mà lănh đạo sẽ sẵn sàng chối bỏ trách nhiệm và đổ vấy cho cấp dưới? Và càng thấp trong hệ thống, các chiến sĩ công an càng cần biết rằng trên cả thế giới ngày nay, chứ không riêng ǵ ở Việt Nam, các ṭa án công lư đúng nghĩa đă từ lâu không c̣n chấp nhận kiểu ngụy biện “chỉ v́ theo lệnh trên”! http://www.rfa.org/vietnamese/programs/ReadingBlogs/07092012-blog-read-07092012072829.html
|