Thursday, July 25, 2013                       trang chính  ||    lưu trữ    ||   liên lạc

 

Cái giá của sự “Hai Ḷng”

Obama lạc quan về quan hệ Việt - Mỹ

Nhà lănh đạo Mỹ phát biểu sau điều mà ông mô tả là cuộc đối thoại "rất thẳng thắn" tại Nhà Trắng

"Hoa Kỳ tiếp tục tin rằng tất cả chúng ta phải tôn trọng các vấn đề như tự do bày tỏ, tự do tôn giáo, tự do hội họp," ông Obama nói với các phóng viên ở Pḥng Bầu dục, trong khi ông Sang ở cạnh.

"Chúng tôi đă có đối thoại rất thẳng thắn về cả tiến bộ mà Việt Nam đạt được và những thách thức c̣n tồn tại," ông nói.

Hàng trăm người biểu t́nh, đa số là người Mỹ gốc Việt, vẫy cờ Việt Nam Cộng Ḥa và hô khẩu hiệu từ Công viên Lafayette, thỉnh thoảng vang tới cả bên trong Nhà Trắng.

Tổng thống Mỹ cho hay hai người quyết tâm hoàn tất Hiệp định Đối tác Xuyên Thái B́nh Dương trước cuối năm.

Ông nói nó sẽ tạo thêm việc làm và tăng đầu tư ở châu Á và hai quốc gia.

Chủ tịch Việt Nam, thừa nhận hai bên c̣n những "khác biệt", nói ông Obama sẽ "cố gắng" để thăm Việt Nam trước khi nhiệm kỳ kết thúc.

Phát biểu qua phiên dịch, ông Sang nói: "Chúng tôi sẽ tăng cường các trao đổi cấp cao giữa hai nước."

Ông Obama nói ông muốn một quan hệ đối tác với Việt Nam bao gồm gia tăng thương mại, hợp tác quân sự, trao đổi giáo dục và khoa học.

Ông Obama cho biết hai nước vẫn đang làm việc về "những vấn đề di sản chiến tranh", như người Mỹ mất tích và sức khỏe của người Việt từ việc Mỹ dùng chất diệt cỏ trong chiến tranh.

Các h́nh ảnh cho thấy đông đảo người Việt ở Hoa Kỳ đă có mặt ở trước cửa Nhà Trắng để phản đối t́nh trạng nhân quyền ở Việt Nam.

Trong số người biểu t́nh có ông Joseph Cao, người Mỹ gốc Việt đầu tiên được bầu vào Hạ viện Hoa Kỳ.

Các biểu ngữ mà người biểu t́nh mang theo có 'Trương Tấn Sang go home', tức 'Trương Tấn Sang hăy về nhà' và 'Free Điếu Cày', tức 'Trả tự do cho Điếu Cày', người mà ông Obama từng nhắc tới trong một diễn văn về tự do ngôn luận trên thế giới.

Nhà Trắng nói hai vị nguyên thủ quốc gia có kế hoạch thảo luận về t́nh trạng nhân quyền Việt Nam và biến đổi khí hậu.

Luật sư Vũ Đức Khanh từ Canada nói nh́n toàn cảnh của chuyến công du ba ngày của Chủ tịch Sang và cách tiếp đón ông tại Hoa Kỳ, "người ta không khỏi có cảm tưởng rằng Việt Nam cộng sản chưa thể gọi là "đối tác chiến lược quan trọng" của Hoa Kỳ ở Đông Nam Á như những ǵ mà truyền thông cũng như lănh đạo Hà Nội đă đặt kỳ vọng trước chuyến đi này."

Luật sư Khanh nói thêm: "Buổi tiệc duy nhất mà chính phủ Hoa Kỳ chiêu đăi ngài Chủ tịch Trương Tấn Sang là buổi "ăn trưa làm việc với Ngoại trưởng John Kerry tại Bộ Ngoại giao Hoa Kỳ hôm qua 24/7.

"Chủ tịch Sang không được nghi lễ đón tiếp cấp nhà nước, thậm chí người đón ông Chủ tịch vào Ṭa Bạch Ốc để giới thiệu với Tổng thống Obama chỉ ở cấp Đại sứ đó là Đại sứ Hoa Kỳ tại Việt Nam David Shear và Đại sứ Marshall người chịu trách Lễ tân của Bộ Ngoại giao Hoa Kỳ.

"Khác hẳn với chuyến đi hồi tháng 6 vừa qua của Chủ tịch Sang đến Trung Quốc khi ông được long trọng đón tiếp và cùng với Chủ tịch Tập duyệt dàn chào danh dự.

"Liệu Chủ tịch Sang và các đồng chí của ông trong Bộ Chính Trị sẽ nghĩ ǵ khi phải lựa chọn giữa Hoa Kỳ và Trung Quốc?"

Cái giá của sự “Hai Ḷng”

Chữ “hai ḷng” nó có ư nghĩa trong t́nh trường hay quan hệ xă hội và là điểm đen trong “nhân sinh quan”. Riêng về phương diện chính trị th́ nói hai ḷng chỉ là “ngữ điệu” ví von v́ khó mà minh định trong chính trường phải trung thành hay chung thủy như các mặt quan hệ nêu trên.

Cái khôn khéo của một chính trị gia hay các tập đoàn lănh đạo một đất nước là giữ được thế độc lập, không phụ thuộc vào ngoại bang hay một đảng phái, thế lực nào khác về mọi mặt như kinh tế, quân sự, chính trị, văn hóa... Luôn ở thế cân bằng, khí khái nhưng không thiếu lễ nghi, lịch sự, và tế nhị trong ngoại giao. Nhiều khi nhập gia phải tùy tục nhưng không phá lệ nghi lễ, tập quán của Dân Tộc ḿnh để giữ thể diện mà không làm nhục Quốc thể... Nói chung là phải thông minh mà tùy cơ ứng biến cho tốt đẹp đôi đường. Không phải cứ ḿnh là nước nhỏ, phận nhược tiểu là phải cúi đầu thần phục! Nếu như vậy th́ chế độ nô lệ trên thế giới vẫn tràn lan...

Rất nhiều nước trên thế giới về mặt dân số so với VN ta chỉ là con số lẻ, nhưng vị thế về nhiều mặt họ hơn ta quá xa như:

Singapore = 5,1 Triệu dân

Thụy Sĩ = 7,9 Triệu dân

Thụy Điển = 9,4 Triệu dân

Czech = 10,2 Triệu dân

Luxembourg= 448.569 dân

Ở đây tôi chỉ nêu vài nước tuy dân số rất nhỏ so với ta nhưng về KT, XH c̣n phải hàng trăm năm nữa ta mới bằng họ ở thời điểm hiện tại. Các nước như Thụy Điển, Thụy Sĩ, Singapore dân số c̣n nhỏ hơn Tp Sài G̣n hiện nay. Thậm chí như dân số Luxembourg chỉ lớn hơn một chút so với quận Tân B́nh Tp Sài G̣n lúc chưa bị cắt bớt ra cho quận Tân Phú và B́nh Tân. Nhưng tất cả các nước tôi nêu trên ít nhiều VN đều có nhận viện trợ từ họ trên nhiều phương cách. Đó chỉ là mặt KT, c̣n về mặt chính trị th́ sao? Theo lịch sử thế giới th́ từ khi độc lập như Singapore, Czech... trong thế kỷ 20, c̣n lại đa phần là độc lập từ xưa cho đến hôm nay họ luôn ngẩng cao đầu hướng về phía trước mà phát triển Quốc Gia. Họ luôn b́nh đẳng với mọi nước trên thế giới cho dù là siêu cường hay nhược tiểu.

Nh́n lại thân phận nước VN thời CS th́ sao? Dù cho bọn nào cam tâm bán nước, làm hại Quốc Gia dân tộc đi chăng nữa th́ với cá nhân một người VN cũng phải cảm thấy xót đau... chẳng những thế mà c̣n thấy nhục khi một tên bán nước nào đó ra chính trường thế giới lấy phương diên Quốc Gia mà khom lưng thần phục xin xỏ về kinh tế, thương mại, đầu tư cho dù để cải thiện đất nước. Nhưng thật ra trong đó động cơ vụ lợi là chính mà miệng luôn khoác lác rằng “Đất nước VN rừng vàng, biển bạc...” Trời ơi! giàu thế sao lại khom lưng, ngửa tay xỏ xin, cầu lỵ? có ai đi vay tiền mà nói trong tủ nhà tôi đầy ắp bạc vàng?. Muốn học hỏi túi khôn của thiên hạ mong khai sáng tầm nh́n, xóa khối u mê trong đầu óc mà lại xưng ḿnh là “Đỉnh cao trí tuệ?” Ôi thôi! nếu thế th́ đi làm thầy thiên hạ chứ học hỏi cái nỗi ǵ? nếu là đỉnh cao trí tuệ th́ ắt đă là “Vạn thế sư biểu” của loài người. Hàng trăm nước trên thế giới thi nhau chen chân đến VN mà xin du học. Có cái nỗi nhục nào hơn cái nỗi nhục khi ông Nguyễn minh Triết lấy phương diện Quốc Gia ra hải ngoại kêu gọi các doanh nghiệp đầu tư mà nói rằng: “ Các vị cứ vào VN tôi mà đầu tư, VN tôi có nhiều gái đẹp...”- Hăy chui đầu vào đống phân như loài bọ hung, loài ḍi mà chết đi! đồ ngu si, bần tiện! Một vị nguyên thủ Quốc Gia mà ra nước ngoài mời gọi khách làng chơi, Phan An-Tống Ngọc! đem phụ nữ VN ra chào hàng với thân phận “Gió lá cành chim...”. Tự cổ chí kim chưa có một ai dù là phận tầm thường chứ đừng nói chi nguyên thủ Quốc Gia mà có tư duy ngu xuẩn đến độ như thế!

Trở lại vấn đề một mặt hai ḷng. Từ nguyên do nào mà đất nước VN ta hiện tại phải chịu cảnh “Một chiếc thuyền nan giữa hai ḍng nước ngược”? phải chịu cảnh sớm nắng chiều mưa?. Tiền bán thế kỷ 20, nước VN bắt đầu từng bước chui ra khỏi đường hầm với kiếp nô lệ của phong kiến, thực dân. Giữa buổi giao mùa này th́ HCM với thân phận là kẻ bề tôi của Lenin, nhận lệnh đem CNCS về nhuộm đỏ giang san với tham vọng bao trùm cả vùng Đông Nam Á mà gieo rắc tai họa cho nhân dân VN ta và di lụy cho đến ngày hôm nay.

Với buổi sơ đầu đă làm tôi mọi th́ hai chữ độc lập Quốc Gia thật xa vời. Niềm cay đắng này chắc đă nhiều lần âm thầm thấm đau, cấu xé tâm hồn... nhưng không thể nào làm khác hơn được bởi phận toi đ̣i... nên HCM tự bộc phát lên đau xót và ta thán rằng: “Không có ǵ quí hơn độc lập tự do”

Tự mang trên đầu cái ách CNCS rồi, cái gông đă đeo vào cổ th́ ắt phải đi theo sợi xích kéo lôi... HCM và cả tập đoàn CSVN đưa cả dân tộc đi vào mê lộ. Khổ cho thân phận làm tôi, phụ thuộc trăm bề... nhưng trong guồng máy CS quốc tế đâu có được xuôi chèo mát mái! Những kẻ bề trên (Nga, Tàu) luôn tranh giành nô lệ (CSVN) để tạo thêm sức mạnh, tay chân bộ hạ... xảy ra hàng ngày trong thập kỷ 60 của thế kỷ trước. Lúc này cái khổ nhất của HCM và tập đoàn CSVN là “Ngoảnh mặt qua Tề e Sở giận, quay đầu về Sở sợ Tề ghen...”. Thế nhưng ở trong thế chơi vơi giữa hai ḍng nước nếu 2 tay không bám víu vào 2 chiếc xuồng kia th́ nguy cơ ngập ch́m chết đuối là không tránh khỏi. Do đó, với bản chất xảo quyệt, ma mănh của loài Cáo Hồ (nhưng không qua mắt được các quan thầy) đưa tay ve vuốt cả đôi bên với dáng điệu lả lơi giả dối... “Sớm đưa Tống Ngọc, tối t́m Tràng Khanh.” (Kiều-Nguyễn Du) ḥng thủ lợi đôi đường. Cảnh màn này được diễn ra đến cuối thập niên 70 của thế kỷ 20 th́ quan anh Đặng tiểu B́nh đă thẳng tay tát vào mặt kẻ bề tôi, tên bồi thần xấu xa (CSVN) một mặt hai ḷng và rằng “Dạy cho VN một bài học” và kết quả là hàng ngàn km2 của VN ở biên giới phía Bắc đă thuộc về đại Hán. Thác Bản Giốc, Ải Nam Quan, núi Lăo Sơn... đối với nhân dân VN bây giờ chỉ c̣n trong kư ức và hàng chục ngàn chiến sĩ đă bỏ ḿnh mà xương cốt cũng chưa được qui về, anh linh cũng bị bỏ quên và bị ngăn cấm mọi người dâng hương tưởng niệm vinh danh? rồi kéo dài đến năm 1988 th́ Trường Sa, Gạc Ma lại một lần nữa máu nhuộm biên cương. Nhưng cuối cùng th́ Hoàng Sa, Trường Sa đă trở thành Tam Sa của quân xâm lược. Khía cạnh này tôi đă nói rơ trong bài “Chiếu chỉ Thành Đô II” rồi.

Từ sự kiện Thành Đô I, tập đoàn CSVN mà cụ thể là Phạm văn Đồng, Nguyễn văn Linh, Đỗ Mười đă âm thầm, bí mật bán nước. Tôi xin hỏi đảng CSVN rằng ai đă cho các ông có cái quyền bí mật kư những văn bản bán nước? Mọi sự kiện liên quan đến sự sống c̣n của dân tộc, hưng vong của xă tắc sơn hà mà nhân dân tuyệt nhiên không được biết? Không được bàn bạc suy tính thiệt hơn mà các ông âm thầm kư văn bản phản quốc ở Thành Đô I? đến nỗi ông Phạm văn Đồng khi về đến Hà Nội rồi mới than rằng “Đi để rồi kư một văn bản mà ta không lường trước được hậu quả...”(hồi kư Trần quang Cơ) Lănh đạo đất nước mà làm và tự thú như thế th́ tôi không biết phải nói sao cho vừa? xin toàn dân cho lời phán xét! một cuộc triệu hồi qua lănh chỉ mà không một ai được biết trước ngày giờ địa điểm và nội dung. Ngày 29/8/90 nhận được thông báo và ngày 3/9/90 phải có mặt tại Thành Đô, thủ phủ tỉnh Tứ Xuyên. Như vậy bọn bồi thần này chỉ biết tuân lệnh và qua để đưa đầu vào tḥng lọng mà thôi.

Rồi từ đó đến nay CS Bắc Kinh hung hăng lấn chiếm cơi bờ, giết hại, cướp bóc tài sản ngư dân VN mà không một chút ngại ngần. Về mặt các ông (CSVN) th́ miệng câm như hến v́ bút đă sa th́ gà phải chết. Công hàm 1958 cùng với mật chỉ Thành Đô I là Tàu Khựa có đủ căn cứ để chiếm lĩnh hải phận của VN ở Biển Đông cùng các quần đảo của VN mà lập thành phố, xây dựng hạ tầng cơ sở, phúc lợi xă hội và các cơ quan hành chính, quân sự... rồi cấp phát căn cước hợp thức hóa nhân dân Tàu cộng ở Tp Tam Sa cướp đoạt của VN.

Tôi xin hỏi tiếp Bộ chính trị đảng CSVN rằng ai đă cho phép ông Trương Tấn Sang cùng bồi đoàn qua nhận “Mật chỉ Thành Đô II”? để rồi âm thầm kư một lúc 10 văn kiện khi vừa bước chân qua “Đất Tổ” (của các ông) ngay ngày 19/6/2013 trong lúc chưa an vị và tẩy trần? it ra cũng phải cùng nhau đọc qua các văn bản tuy do thiên triều soạn sẵn mà suy tính thiệt hơn trong từng câu chữ. Với 10 văn kiện th́ cũng phải hàng trăm trang viết và với thời gian như vậy th́ chỉ có biết kư chứ không được có cái quyền xem chứ đừng nói chi là suy hơn tính thiệt? Thật là tồi tệ.

Sau đó ngày 21/6/2013 ông Trương tấn Sang cùng với Tập cận B́nh kư một bản tuyên bố chung chỉ có khoảng 3700 từ với 8 điểm mà có đến 60 lần lập đi lập lại các cụm từ “thúc đẩy”, “mở rộng”, “tăng cường” và “làm sâu sắc hơn” c̣n từ “hợp tác” nhắc lại 61 lần và đặc biệt là 29 lần “NHẤT TRÍ”. Ngược lại các từ “b́nh đẳng”, “tôn trọng”, “Biển Đông” “Hải đảo” hay “Hoàng Sa, Trường Sa” th́ hoàn toàn vắng mặt một cách tuyệt đối. Với những điểm nêu trên th́ rơ ràng ông Trương tấn Sang thay mặt BCT đảng CSVN với thân phận bề tôi qua schầu Bắc Kinh và kư văn kiện đầu hàng, một việc làm vô tiền khoáng hậu chỉ có đảng CSVN làm được mà thôi.

Nơi đây tôi khẳng định một điều rằng “ông Trương tấn Sang có đại diện là chỉ đại diện cho đảng CSVN của các ông thôi chứ không có một tư cách ǵ để lấy phương diện Quốc Gia, thay mặt toàn dân VN mà kư tên bán nước!”.

Những điều khoản trong các văn bản từ Thành Đô I đến Thành Đô II mà nhân dân VN không hề được biết và cả các ông BCT đảng CSVN cũng không hề được phép biết. Các ông chỉ biết cúi đầu, hạ bút kư quy thuận mà thôi. Hồi kư Trần quang Cơ đă nói rơ.

Tôi xin khẳng định với BCT đảng CSVN rằng: “Qua chuyến đi chầu Bắc Kinh nhận chiếu chỉ Thành Đô II, ông Trương tấn Sang và cả bồi đoàn bị Trung Nam Hải đặt vô thế đă rồi và “BỨC TỬ” một cách ngang ngược, ngạo mạn mà Trương Tấn Sang nghẹn họng không nói được nửa lời! Tâm thần bồi hồi, tay chân bủn rủn... mà phải cúi mặt kư vào văn kiện “Khai tử đất nước VN”. Ông không kịp và cũng không dám ngửa mặt nh́n trời mà kêu lên hai tiếng “Than ôi!”.

Nói đến đây tôi nhớ lại thời điểm ông TBT Lê khả Phiêu cũng qua chầu Trung Nam Hải và phải kư giao hàng triệu km2 vịnh Bắc Bộ, hàng ngàn km2 biên giới Việt-Trung rồi sau đó Bắc Kinh triệu hồi Thủ Tướng CSVN Phan Văn Khải thay mặt chính phủ CSVN sang mà công nhận những sự việc TBT Lê Khả Phiêu đă thống nhất với CS Bắc Kinh. Lúc này ông Phan văn Khải sa sầm nét mặt tỏ ư không bằng ḷng. Thế là x́ xào trong gió câu “Tiêm cho hắn một mũi thuốc là xong” (món này là sở trường của t́nh báo Hoa Nam). Chung quanh trời đất bỗng quay cuồng, Phan văn Khải đành nuốt hận xuôi tay... để thoát được ra phi trường...hú vía mang đủ cả xác lẫn hồn lê thân về Cố Quốc. Vừa đáp xuống Nội Bài, Phan Văn Khải trực chỉ lăng Ba Đ́nh quỳ mọp trước vị cha già dân tộc (CS) lạy dài cho xin được cáo quan mà về với vợ ở hóc ḅ tó Củ Chi! Thật vậy sau dạo đó Phan văn Khải ngồi ở ghế tể tướng nhưng như xác không hồn, giọng nói đổi sang kéo rê nhăo nhoẹt thiếu cả sinh khí không như trước khi đi chầu mẫu quốc. Đồng thời ụ ợ ngáp dài trông cho mau sớm tối hết hạn kỳ mà bàn giao cho Ba Ếch, phủi tay cho nhẹ tấm thân. Việc này Lê khả Phiêu và Phan Văn Khải vẫn c̣n tại thế chưa về với Mác. Nếu có dịp th́ ta có thể kiểm chứng việc này.

Trở về chiếu chỉ Thành Đô II. Sau khi bị “BỨC TỬ” ở Bắc Kinh, Trương Tấn Sang cùng bồi đoàn về đến Hà Nội. Lúc này cả tập đoàn CSVN như ngồi trên chảo lửa. Thế là kế hoạch vượt đại dương sang Mỹ được đề ra và CSVN vội vă xin ṭa Bạch Ốc cho một lần bệ kiến. Về nguyên tắc ngoại giao th́ Washington mời, sau đó đoàn Hà Nội mới lên đường sang được xứ Cờ Hoa. Có một điều nên lưu ư là từ trước tới nay ṭa Bạch Ốc chưa bao giờ tiếp một nguyên thủ Quốc Gia nào mà từ lúc văn pḥng Nhà Trắng ra thông báo (11/7) đến ngày hội kiến (25/7) chỉ vỏn vẹn 2 tuần? Rơ ràng đây là vấn đề “Cứu Tử”, CSVN trong cơn thập tử nhất sinh, chạy tung rối mù trên trường thế giới khi từ Bắc Kinh trở về hầu kêu gọi xóm giềng lớn nhỏ gần xa chung tay cứu hộ một.

Trước hết ông Trương tấn Sang qua kết nghĩa vườn đào cùng Đảo Quốc Nam Dương, thề hẹn sống chết, kết giao chiến lược... xin được có nhau trong cơn hoạn nạn, tối lửa tắt đèn.

Cũng trong tuần này bộ trưởng ngoại giao CSVN Phạm b́nh Minh đă bay sang Ấn Độ gặp người tương nhiệm và kêu gọi nước này tham gia khai thác dầu khí ở vùng biển mà VN có đặc quyền KT (EEZ) với ngụ ư tỏ t́nh thân thiện, giao hảo đệ Huynh.

Hôm ngày 10/7 vừa rồi, CSVN và Nhật Bản cũng khẳng định lại cam kết tăng cường quan hệ quân sự mà trước đây, tháng 4/2013 bộ trưởng QP CSVN Phùng Quang Thanh đă đến thăm Tokyo, đồng thời siết chặt thêm về quan hệ hợp tác KT trong tuyên bố hữu nghị Việt-Nhật năm 2013.

Cùng lúc đó, CSVN cũng hâm nóng lại quan hệ quốc pḥng với Nga mà từ lâu hai bên đă kư kết “Hợp tác chiến lược” đồng thời 6 chiếc tàu ngầm mà Nga bán cho VN sẽ được giao 2 chiếc vào tháng 9/2013 này.

Chú ư th́ ai cũng thấy rơ, VN đang lập nên một pḥng tuyến h́nh chữ C bắt đầu từ Ấn Độ- Indonesia-Nhật Bản-Mỹ-Nga rồi trở về Thái Lan mà Tổng Lú đă mạo nhận nguyên thủ Quốc Gia kư kết từ tháng trước, pḥng tuyến này nhằm chống lại Bắc Phương đang manh động nuốt chửng biển đông mà trước mắt là xóa sổ một nước đàn em cùng chung hệ tư tưởng Mác-Lê-Mao.

Tất cả những sự kiện trên như “Ngoáy lông vào mũi” gây hắc x́, tạo thêm sự phẫn nộ nơi Trung Nam Hải mà CS Ba Đ́nh ở trong thế buộc phải làm, v́ cúi đầu cam chịu th́ không giữ được Non Sông v́ cái bụng xấu và ḷng tham của Sư Huynh vô bờ bến. C̣n chống lại với ngọn Thái Sơn th́ thật là gian truân, khổ ải... tanh mùi máu chưa biết mất c̣n ra sao. Thôi th́ c̣n nước c̣n tát. Hy vọng chỉ có ngọn Đông Phong xuất phát từ xứ Cờ Hoa mới giải được thế nguy cho CSVN mà thôi. Ngặt một nỗi CSVN là kẻ “một mặt hai ḷng”, ngày nào theo Nga chửi rủa lên án Tàu cộng là phản động, là xấu xa bành trướng... rồi bị 2 cú tát nên thân năm 1979 và chiếu chỉ Thành Đô I đưa đầu CSVN vào tḥng lọng. Ngày nào chửi Mỹ là xâm lược, là sen đầm quốc tế, là thực dân kiểu mới... bây giờ dưới thềm ṭa Bạch Ốc ông Trương tấn Sang nói ǵ để chứng minh rằng CSVN không phải là kẻ “một mặt hai ḷng”! Trong khi trên cổng ṿm Nhà Trắng đang treo 2 chữ “NHÂN QUYỀN” thật đậm, thật to và hoành tráng. Cái giá của “Hai Ḷng” thật đắt. Ta thử chờ xem sau ngày 25/7 sẽ hé lộ ra những sắc màu để tô vẽ cho đất nước VN và sự “Thay đổi Xiêm Y” hay là “Cỗ Quan Tài” cho đảng CSVN.