Friday, June 22, 2012                       trang ch�nh  ||    lưu trữ    ||   li�n lạc

 

NGHĨ G� VỀ NGƯỜI VỢ L�NH

                                                                                                                                                                                              

                                                                                                                                                                                                                         on June 21, 2012 4:25 AM

Nh�n ng�y Qu�n Lực VNCH, 19.6.

Đ�m xứ người, trời bỗng nhi�n trở lạnh. Chập chờn qua kh�i thuốc c�n đọng lại trong căn ph�ng �m u, t�i nghe tiếng nấc của b� quả phụ Thiếu Tướng L� Văn Hưng tho�t ra từ cuộn băng ghi �m: �Xin m�nh cho em chứng kiến gi�y ph�t cuối c�ng của m�nh��. Một tiếng đạn nổ, kh� khắc vang l�n từ ống loa hay từ một thuở n�o trong cơn biến loạn. C� lẽ cũng từ l�ng t�i. H�nh ảnh của một vị Tướng anh h�ng tuẩn tiết đ� gục xuống. Ngậm ng�i, t�i đứng dậy tắt m�y. Nh�n ra khung cửa m� sương, tr� tưởng nhạt nh�a lại đưa t�i về một v�ng trời hẻo l�nh Tiền Giang với khu đồn Giồng Riềng b� rọ trong mấy v�ng kẽm gai hoen rỉ v� mười s�u quả lựu đạn cuối c�ng. Nghĩa Qu�n L� Văn H�ng v� người vợ l�nh Phạm Thị Th�ng. Hơn mấy chục năm về trước, thuở t�c t�i chưa đau từng sợi bạc. Qu�n ta tăng viện, chiếm lại khu đồn sau trận tiến c�ng biển người của địch. Trong kh�i lửa ngập v�ng, hỏa ch�u bừng s�ng, tiếng nấc của thương binh v� tiếng vặn m�nh của gỗ sắt h�a lẫn với tiếng nổ rời rạc của v�i vi�n đạn gặp lửa b�ng l�n. Nghe anh Ph� Đồn cụt ch�n kể lại: � sau khi chồng bị tử thương, chị Th�ng ẳm hai con nhỏ đ� bị thương nặng sắp chết, n�p sau ụ đất với một th�ng lựu đạn 16 quả. C�nh tay của người vợ l�nh vung l�n, từng tiếng nổ ầm, �t cả tiếng kh�c trẻ thơ. Mười lăm quả lựu đạn v�t đi, ngăn ch�n biển địch. T�i đ� viết b�i thơ d�i, trong đ� c� hai c�u c�n nhớ r�:

Th�ng lựu đạn chỉ c�n đ�y một quả

Em d�ng anh với cả t�nh y�u.

Chị Th�ng đ� tự s�t c�ng với hai con trẻ để đi theo chồng l� Nghĩa Qu�n L� Văn H�ng v�o c�i vĩnh hằng, c� đơn, c�i c�t v� �m thầm trong cuộc chiến. Người vợ l�nh đ� nu�i con bằng gạo Qu�n Tiếp Vụ, hạnh ph�c b�nh thường qua bữa cơm với cua đồng c� nội. Ảnh của chị đ� được treo l�n tại g�c đường Hồng Thập Tự v� L� Văn Duyệt ở S�i g�n một thuở n�o giữa d�ng người thờ ơ qua lại. Người phụ nữ miền Nam với nụ cười đơn sơ chất ph�c, e ấp qua mảnh khăn rằn. Từ Bến Hải đến C� Mau, bước ch�n của người vợ l�nh ẳm con đi theo chồng khắp bốn v�ng chiến thuật. Kh�ng c� những m�ng ch�n đỏ hồng nhưng đ� tạo n�n những vần Thơ dường như huyền sử.

T�i quay lại bấm m�y. Tiếng n�i của Đại T� Hồ Ngọc Cẩn vang l�n qua từng loạt đạn nổ �

�Thiếu Tướng biểu y lệnh hả Chị? Dạ, t�i sẵn s�ng��

T�i lại tắt m�y, kh�ng d�m nghe nữa, c� lẽ v� mặc cảm tự ti, hay thấy m�nh qu� nhỏ b� trước những tiếng vọng anh h�ng. Lại ch�m th�m điếu thuốc, ngọn đồi Chu Prao hiện về. Người nữ sinh sắc tộc Th�i Trắng sinh tại Đơn Dương, hoa kh�i Đ� Lạt một thời với t�n Đ�o-N�ng-Hoa. Lấy chồng l� Trung Sĩ Biệt K�ch Trường Sơn, t�n Neo Kr�ng, da sạm đen với bắp tay cuồn cuộn như một nh�nh c�y rừng. Trong một lần đi to�n, Neo Kr�ng đ� kh�ng về lại. Tặng tiền tử của chồng cho một viện mồ c�i, Đ�o-N�ng-Hoa đ� đi tu v� xin chuyển ra l�m việc trong trại c�i ở Qui Nhơn. C� một lần t�i gặp lại n�ng khi t�i đến thăm mộ H�n Mặc Tử. Người nữ sinh vợ l�nh thuở n�o như b�ng của huyền thoại đ� trở th�nh D� Phuớc. Nh�n cặp mắt đen m� nghe cả tiếng th�ng reo. B�n tay của D� Phước Đ�o-N�ng-Hoa đ� bắt đầu ửng đỏ bệnh phong, sự thật hay do t�i tưởng tượng? Khi ra khỏi trại c�i, t�i kh�ng d�m quay nh�n lại, t�m hồn của người vợ l�nh b�nh thản đ� nạm v�ng d�c ngọc trong khi b�ng t�i b�n đường chỉ l� c�t bụi. Tiếng thơ của H�n Mặc Tử lại vọng qua gi� thổi r� r�o: �Run như run hơi thở chạm tơ v�ng�.

Tiếng của Thiếu Tướng Nguyễn Khoa Nam trầm buồn nhưng cương quyết: �L�m tướng m� kh�ng giữ được Nước được th�nh th� phải chết theo th�nh theo Nước��. Lại th�m một vị Tướng anh h�ng gục xuống để rồi hi�n ngang lẫm liệt đứng l�n trong lịch sử D�n Tộc cận đại. T�i nghe mủi l�ng rưng rưng. H�nh ảnh của người vợ l�nh ven s�ng Thu Bồn dắt con qua bao chuyến t�u chợ từ Quảng Nam ra miền Bắc t�m chồng trong t� gọi l� �cải tạo�. Nước mắt �m thầm chảy xuống dặm đường cay nghiệt, ch�n giẫm l�n sỏi đ� hận th�. Một g�i đường ph�n, một lon muối ớt, với tất cả t�nh thương mộc mạc, đơn sơ như thửa ruộng bờ đ�, chắt chiu từng đồng, lặn lội gần một th�ng trường gian khổ để chỉ được v�i ba tiếng đồng hồ im lặng nh�n con, nh�n chồng tả tơi trong manh �o t� kh�ng �n. T� của một giai đoạn lịch sử oan khi�n, t� của một chế độ bạo t�n, m� người mẹ v� vợ l�nh kh�ng bao giờ hiểu nghĩa. Gần suốt đời cam phận b�ng mờ di chuyển theo chồng qua bao trại gia binh, sinh con trong những khu đồn hẻo l�nh, để rồi h�m nay b�n cạnh t�n c�ng cơm lại bị ghi th�m hai chữ tr�n l� lịch đơn sơ: � �Vợ Ngụy�! Từ ngữ sao m� cay nghiệt, nặng trĩu hận th�, chia l�a D�n Tộc! Người vợ l�nh cũng chẳng hiểu v� sao?

Từ mấy chục năm qua, sau th�ng Tư Đen 1975, ngay tr�n qu� hương lầm than c�n c� biết bao người vợ Thương Phế Binh VNCH lặn lội th�n c� nu�i chồng nu�i con, cạn kh� nước mắt. V� cũng đ� c� biết bao người vợ l�nh �m thầm đi t�m mộ chồng đ� bị v�i lấp trong c�c khu rừng hoang vu, ven c�c trại t� �cải tạo�. Tại hải ngoại, c� c�n ai nghĩ đến những người vợ �kh�ng chiến qu�n� đ� hy sinh cả một thời xu�n sắc, biền biệt tin chồng, tần tảo nu�i con, lội ngược d�ng đời, giữa một x� hội đầy những con người thực tế, lảng qu�n. H�ng năm, đến ng�y Hiền Mẫu nơi xứ người, chỉ c� những phụ nữ gi�u sang th�nh đạt mới được �vinh danh� trong tiệc t�ng dạ vũ.

C� người cầm tấm thiệp mời dự Ng�y Qu�n Lực, mấy chục năm rồi xa Tổ Quốc, nhếch m�i ph�n rằng: Qu�n với Lực l�m g� nữa, ph� một ng�y đi chơi cuối tuần! � T�i cũng cầm tấm thiệp, vặn m�y tăng �m cho tiếng vang từ cuộn băng bừng l�n, căn ph�ng dồn dập tiếng đạn xa xưa � T�i �m đầu, quặn đau cả l�ng. Từ trong t�m tưởng, t�i nghe c� tiếng bước ch�n �m thầm của những người mẹ v� vợ l�nh. Phạm thị Th�ng, Đ�o-N�ng-Hoa� v� h�ng triệu b�ng d�ng phụ nữ Việt Nam một thời kh�i lửa, son sắt thủy chung, tiếp bước h�nh tr�nh gian khổ, đang nh�n t�i qua m�n sương lạnh. Nỡ n�o qu�n t�nh đồng đội, qu�n những người mẹ v� vợ l�nh đạm bạc, kh�ng cần lịch sử ghi danh, đ� v� đang kh�c, thương con thương chồng c�ng thương Nước với tấm l�ng biển rộng trời cao! H�nh ảnh của người mẹ v� vợ l�nh sống m�i trong Hồn D�n Tộc với niềm h�nh diện c� đơn. T�i lặng lẽ c�i đầu.

Rồi một ng�y kh�ng xa, t�i sẽ được v� v�n diễm ph�c đứng b�n cạnh đường lịch sử vinh quang rợp b�ng Cờ V�ng tr�n qu� hương cội nguồn để ngắm nh�n c�c mẹ, c�c chị, c�c em, mỉm cười trong �n nghĩa T�nh Người:

Gặp nhau biết n�i g� hơn

Cười vui trong gi� t�c vờn cờ bay!

V� Đại T�n